‘Họ trông giống nhau in hệt’: việc nhận thức về chủng tộc nên được phát triển sớm

Crowds waving Australian flags

Crowds waving Australian flags Source: AAP

Nếu ai đó gặp khó khăn khi nói với mọi người về một chủng tộc khác, điều đó có khiến họ phân biệt chủng tộc không? Một nghiên cứu mới đã làm sáng tỏ cái gọi là 'hiệu ứng chủng tộc khác' - khi khó có thể phân biệt người dân của một dân tộc khác. Nghiên cứu cho thấy trẻ nhỏ tiếp xúc với vô số chủng tộc và khuôn mặt khác nhau có khả năng tốt hơn để phân biệt mọi người thuộc các dân tộc khác nhau khi trưởng thành.


Khi người mẫu thời trang Adut Akech người Úc gốc Sudan, mới đây đã bị lầm lẫn với một người mẫu gốc Phi châu khác trên một tạp chí, thì cuộc tranh luận về kỳ thị đã bắt đầu.

Cô Akech cáo buộc, tạp chí đó đã không tôn trọng sắc tộc của cô, bởi vì họ dùng một bức ảnh của một người mẫu khác có nguồn gốc Uganda, trong một bài viết nói về cô.

Thế nhưng một cuộc nghiên cứu mới của Đại học Quốc gia Úc châu tìm thấy, khả năng không nhận được nét mặt của các sắc tộc khác nhau, có thể không phải là do các định kiến về kỳ thị chủng tộc.

Theo cuộc nghiên cứu, việc nầy có lẽ là do thiếu sót việc tiếp cận các chủng tộc khác nhau, khi còn thơ ấu.

Một trong các đồng tác giả của cuộc nghiên cứu là bà Kate Reynolds cho biết, các liên lạc xã hội hồi thời còn nhỏ có thể giảm bớt và ngay cả chấm dứt, những gì được mô tả là ‘hiệu ứng về một chủng tộc khác’, đó là khả năng không xác định được lý lịch của một người thuộc nguồn gốc chủng tộc, so với những người khác cũng cùng một sắc tộc đó.

“Có ý kiến ​​cho rằng, việc tiếp xúc có thể giúp giải thích hiệu ứng 'chủng tộc khác'.

"Nó đã được thảo luận trong văn học cả ở đây và tại nước ngoài, thế nhưng không có cách nào để kiểm tra".

"Vì vậy, thiết kế này và bối cảnh Úc cho phép chúng tôi nghiên cứu câu hỏi này và cho thấy, trên thực tế có vẻ như, nếu bạn tiếp xúc với các thành viên của các nhóm dân tộc khác nhau cho đến khi 12 tuổi, bạn sẽ ít có hiệu ứng ‘chủng tộc khác’; bạn đoán giống như người nhận ra tính chất bản địa hơn, tôi đoán như vậy”, Kate Reynolds.

Giáo sư Reynolds cho biết, trong khi những định kiến về kỳ thị có thể giữ một vai trò trong ‘hiệu ứng về chủng tộc khác’, thì những khám phá của cuộc nghiên cứu không thể chứng tỏ có nạn kỳ thị trong chuyện nầy.

“Vì vậy chúng ta có thể cũng cho thấy, các loại kiểu mẫu mà chúng ta nói đến trên bài báo nầy, không thể giải thích thông qua định kiến của con người".

"Vì vậy chúng ta đo lường định kiến đó, nhưng nó không giúp đỡ chúng ta trong việc giải thích kiểu mẫu nầy".

"Do đó một mô hình mà chúng ta có thể xác nhận được rằng, những người có thái độ tiêu cực đối với các thành viên thuộc nhóm sắc tộc khác, sẽ không thể giải thích được".

"Nó là một phần của sự nhận thức và trí não con người hoạt động để phát triển các khả năng nầy, mà không nhất thiết phải giải thích qua thái độ, hay kinh nghiệm của những người khác".

"Có những điều khác có thể giải thích tại sao, họ không thể nhận ra những người từ các nhóm sắc tộc khác nhau”, Kate Reynolds.

Cũng có những giai đoạn quan trọng, trong đó hệ thống nhận dạng gương mặt con người hiện được phát triển, từ lúc sinh ra cho đến khi được 12 tuổi.
"Thế nhưng nó cũng có thể là trường hợp, nếu bạn là cha mẹ và muốn con cái có thể tích cực, trong việc tương tác với những người thuộc các nhóm sắc tộc khác, bạn có thể tìm cách có những sự tiếp xúc với những người thuộc chủng tộc khác, khi chúng còn nhỏ”, Kate Reynolds.
Giáo sư Reynolds giải thích, cũng giống như việc học một ngôn ngữ, nó sẽ khó khăn hơn để phân biệt các gương mặt của các nhân chủng khác nhau, khi người nầy có tuổi hơn.

“Sau loại cửa sổ phát triển đó, bạn phải rất nỗ lực để rèn luyện bản thân, rèn luyện trí não để vượt qua 'hiệu ứng chủng tộc khác' này".

"Vì vậy, nó giống như học một ngôn ngữ thứ hai, bạn có thể làm việc nầy như một người trưởng thành, nhưng khó khăn hơn nhiều".

"Mối liên hệ này với ngôn ngữ cũng có một cửa sổ phát triển khoảng 12 năm, để học ngôn ngữ thứ hai".

"Vì vậy, chúng tôi thực sự đã lập luận trong bài báo này rằng, có thể có các quy trình chung liên quan đến cả nhận dạng ngôn ngữ và khuôn mặt, vì cả hai đều liên quan đến giao tiếp xã hội. Họ đang phát triển theo những cách tương tự như vậy, bởi vì thời hạn 12 năm rất khó để phát triển những kỹ năng này”, Kate Reynolds.

Ngoài ra có các hậu quả nghiêm trọng đối với ‘hiệu quả chủng tộc khác’ ,chẳng hạn như với việc xác định sai lầm trong sổ thông hành và hệ thống tư pháp.

Một trong các vụ kiện nổi tiếng nhất, qua một vụ phạm pháp với một nhân chứng bị bắt lầm về lý lịch, là vụ một người đàn ông Mỹ là Ronald Cotton, đã bị 10 năm tù về tội hãm hiếp và trộm cướp, trước khi có các chứng cứ D.N.A để trả tự do cho ông nầy, vào năm1995.

Giáo sư Reynolds cho biết, các công việc đòi hỏi khả năng nhận dạng của con người khi còn bé, họ đã từng tiếp xúc với nhiều người thuộc các chủng tộc khác nhau, lúc người nầy còn nhỏ, bằng không các chương trình huấn luyện cho người lớn sẽ rất khó khăn.

“Hãy biết rõ chuyện đó và việc nầy có ý nghĩa là, nó có thể bao gồm trong một số công việc mà bạn có thể gắn kết hơn, trong việc huấn luyện và phát triển các chương trình huấn luyện, nhằm cải thiện khả năng của con người trong việc giảm bớt đến mức tối thiểu ‘hiệu ứng chủng tộc khác’.

"Thế nhưng nó cũng có thể là trường hợp, nếu bạn là cha mẹ và muốn con cái có thể tích cực, trong việc tương tác với những người thuộc các nhóm sắc tộc khác, bạn có thể tìm cách có những sự tiếp xúc với những người thuộc chủng tộc khác, khi chúng còn nhỏ”, Kate Reynolds.
Thêm thông tin và cập nhật Like 
Nghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại 



Share