Các nhà lãnh đạo liên bang và tiểu bang đã cùng nhau giải quyết những áp lực mà người dân Úc đang phải vật lộn để có một mái nhà che đầu.
Trong cuộc họp của Nội các Quốc gia ở Brisbane, vấn đề về khả năng chi trả nhà ở và căng thẳng tiền thuê nhà là ưu tiên hàng đầu trong chương trình nghị sự.
Thủ tướng Anthony Albanese cho biết chính phủ của ông đang tập trung khắc phục tình trạng thiếu nguồn cung nhà ở cho những người có nhu cầu.
"Hôm nay chúng ta sẽ thảo luận về nhà ở, nhưng cũng thảo luận về điều đó trong bối cảnh áp lực về chi phí sinh hoạt. Chìa khóa để giải quyết những vấn đề này là nguồn cung, đó là lý do tại sao chúng tôi tập trung chú ý vào nguồn cung."
Tham vọng xây dựng 1,2 triệu ngôi nhà mới của Nội các Quốc gia cao hơn 200.000 so với kế hoạch trước đây.
Để đạt được điều đó, Thủ tướng sẵn sàng mở thêm 3,5 tỷ đô la trong quỹ liên bang.
Ba tỷ đô la cho chương trình Tiền xây Nhà mới 'New Home Bonus' dành cho các tiểu bang và vùng lãnh thổ đáp ứng các mục tiêu xây dựng của họ và 500 triệu đô la cho việc cung cấp nhà ở để kết nối các dịch vụ thiết yếu hoặc cải thiện quy hoạch.
Nhưng vấn đề cấp bách nhất, đối với một phần ba người Úc là tiền thuê nhà của họ.
Andrea làm việc trong lĩnh vực dành cho người vô gia cư và cô nói trong thời gian khó khăn, áp lực đối với khách hàng của cô còn nghiêm trọng hơn nhiều.
"Tôi có thể tưởng tượng họ cảm thấy thế nào. Họ thậm chí còn gặp nhiều vấn đề hơn khi phải đối mặt với sức khỏe tâm thần, đặc biệt là lo lắng vì trong hoàn cảnh phải sống trong nhà trọ hàng ngày. Điều đó thực sự khó khăn."
Đảng Xanh đã yêu cầu đóng băng việc tăng tiền thuê nhà trong hai năm trên toàn quốc để ngăn chặn việc chủ nhà tăng giá quá mức nhằm đối phó với tình hình kinh tế lạm phát cao hiện nay.
Sau hai năm đóng băng, họ đang thúc đẩy các lần tăng tiền thuê tiếp theo được giới hạn ở 2% sau mỗi hai năm để tránh những người thuê nhà đang gặp khó khăn và phải ra đường ở.
Đề xuất này đã bị chính phủ Albanese bác bỏ, Thủ tướng nói rằng đây không phải là một đề xuất phổ biến ở bất kỳ khu vực tài phán nào.
"Đề xuất đóng băng tiền thuê nhà, không có cơ quan tài phán nào trong quốc gia đang tranh luận về điều đó, kể cả chính phủ lãnh thổ A-C-T. Không ai tranh luận rằng điều đó sẽ tạo ra sự khác biệt tích cực.
Chúng tôi tin rằng đóng băng tiền thuê nhà chỉ làm cho mọi việc tồi tệ hơn. Chìa khóa để giải quyết những vấn đề này là nguồn cung.Thủ tướng Albanese
Tuy nhiên, Nội các Quốc gia đã đồng ý tăng cường một số biện pháp bảo vệ người thuê nhà, bao gồm cả việc phát triển một chính sách nhất quán trên toàn quốc, trong đó sẽ nêu chi tiết các cơ sở hợp lý để đuổi người thuê nhà.
Chính phủ cũng đã báo hiệu một động thái tiềm năng hướng tới việc hạn chế tăng tiền thuê mỗi năm một lần.
Người phát ngôn về gia cư của đảng Xanh, Max Chandler-Mather, nói rằng điều này không đủ để giải quyết những lo ngại cấp bách của người thuê nhà.
"Hôm nay Đảng Lao động vừa nhổ nước bọt vào mặt gần 8 triệu người ở đất nước này, những người thuê nhà. Chính phủ, về cơ bản chẳng cung cấp gì cho họ.
Lần sau người thuê nhà đối phó với việc tăng tiền thuê không giới hạn, họ sẽ biết là do đảng Lao động. Lần sau khi họ bị đuổi ra khỏi nhà vì không đủ khả năng trả tiền thuê, họ biết đó là do đảng Lao động".
Người phát ngôn của phe Đối lập về nhà ở, Michael Sukkar, cũng đã gọi chính sách được thảo luận ngày hôm nay không đủ để giải quyết các vấn đề về khả năng chi trả.
"Hiện nay chúng ta hoàn toàn không thấy giải pháp để hỗ trợ những người Úc đang cố gắng tiết kiệm để mua ngôi nhà đầu tiên. Chúng ta không thấy gì đối với hàng triệu người Úc đang phải vật lộn với các khoản trả vay mua nhà tăng chóng mặt, hầu như không có gì đối với người thuê nhà."
Bất chấp cơn thịnh nộ chính trị, Thủ tướng dường như có sự ủng hộ của doanh nghiệp, ngành công nghiệp và một số người ủng hộ nhà ở.
Tuy nhiên, đối với những người đang chờ đợi giới hạn tăng tiền thuê nhà hàng năm trở thành hiện thực, họ không thể biết được khi nào các tiểu bang và vùng lãnh thổ có thể đưa ra biện pháp này.
Ông Albanese nói quốc hội đang thúc đẩy các chính sách này nhanh nhất có thể nhưng mọi người sẽ phải chờ đợi để có được mốc thời gian rõ ràng hơn.
"Có các mốc thời gian cho tất cả những điều này ngay khi chúng ta có thể. Khi bạn giải quyết với sáu tiểu bang và hai vùng lãnh thổ, họ không họp cùng một lúc với cùng thời gian biểu. Quyền lực của chính phủ liên bang trong việc đặt ra các quy tắc liên quan đến việc cho thuê là con số không.
Những gì chúng tôi có khả năng làm là để các tiểu bang và vùng lãnh thổ cùng nhau thảo luận về, để xem xét phương pháp hiệu quả nhất và nhân rộng phương pháp tốt nhất."