Các nhóm vận động đang ca ngợi các khía cạnh trong Ngân sách Liên bang thứ tư của Tổng trưởng Ngân khố Josh Frydenberg, nhưng một số lo ngại rằng ngân sách này thiếu các lĩnh vực chính.
Thêm 16,500 địa điểm sẽ được cung cấp cho công dân Afghanistan theo chương trình Nhân đạo của chính phủ liên bang và sẽ được phân bổ đều trong bốn năm tới.
Trung tâm Tài nguyên Người xin tị nạn đã không thể tiếp cận với Ngân sách trong năm thứ hai liên tiếp, cho biết nó đã bị chính phủ chặn.
Kon Karapanagiotidis là giám đốc điều hành của Trung tâm cho biết.
"Thật không thể tưởng tượng được - chỉ một tuần trước, chính phủ cuối cùng đã nói rằng họ sẽ chấp nhận thỏa thuận với New Zealand sau chín năm. Điều này cho chúng ta biết, rằng biến đổi khí hậu và lòng trắc ẩn đối với những người tị nạn là điều mà mọi người đang muốn hành động. Và vì vậy, tôi thực sự hy vọng và lạc quan về những gì ngân sách này nói lên. Đó là sức mạnh của chúng tôi với tư cách là một cộng đồng yêu cầu chấm dứt chính trị của sự tàn ác vì lợi ích của sự tàn ác. Nhưng đó không phải là khoản ngân sách mà chính phủ đáng được hoan nghênh hoặc cảm ơn vì một lần nữa, đó là một cơ hội bị bỏ lỡ."
Chính phủ cho biết họ đang đầu tư gần 35 triệu đô la để cải thiện khả năng tiếp cận với sức khỏe tâm thần có chất lượng, phòng chống tự tử, cũng như các dịch vụ phúc lợi xã hội và tinh thần cho các cộng đồng bản địa và di cư.
Gần 18 triệu đô la sẽ được hỗ trợ tận tình về sức khỏe tâm thần cho các cộng đồng đa văn hóa ở Úc.
Tám triệu người khác hướng tới việc mở ra các dịch vụ dịch thuật, loại bỏ rào cản trong việc tiếp cận các hỗ trợ sức khỏe tâm thần cho những người Úc có ngôn ngữ chính không phải là tiếng Anh.
Carmel Guerra [của Mạng lưới Vận động Thanh niên Đa văn hóa Úc Châu chủ trì nói rằng cần phải có một cách tiếp cận có mục tiêu hơn.
"Vì hiện tại, đối với các dịch vụ chăm sóc sức khỏe tâm thần cho thanh thiếu niên, chưa đến 20% thanh niên sử dụng các dịch vụ này là đa văn hóa nhưng 50% thanh niên là đa văn hóa, vì vậy tôi nghĩ cần phải làm một số việc để phố biến đến nhóm này. Thật tuyệt khi chúng tôi đã có chúng, nhưng hãy thực hiện một số cách tiếp cận nhắm mục tiêu đến các cộng đồng đa văn hóa."
Khoản đầu tư 408,8 triệu đô la sẽ được phân bổ cho nhà ở vùng sâu vùng xa trong các cộng đồng ở Lãnh thổ phía Bắc trong vòng 4 năm.
Việc này nhằm giải quyết tình trạng quá tải, tình trạng vô gia cư, tình trạng nhà ở tồi tàn và tình trạng thiếu nhà ở trầm trọng.
Cheryl Axelby là đồng chủ tịch quốc gia của Change the Record, một liên minh công lý do người thổ dân đứng đầu gồm các chuyên gia pháp lý, sức khỏe và phòng chống bạo lực gia đình.
Cô ấy nói rằng họ sẽ cần phải chờ xem liệu việc này có xảy ra hay không.
"Chất lượng nhà ở tại một số cộng đồng đó thực sự tồi tệ và thấp hơn tiêu chuẩn của thế giới thứ ba. Vì vậy, chúng tôi phải tiếp tục nâng cao nhận thức và chú ý đến những nhu cầu đó trong cộng đồng của chúng tôi. Và một trong những điều mà chúng tôi đã đặt ra là đầu tư vào khoảng 8.500 ngôi nhà trên khắp nước Úc, đây không phải là một yêu cầu lớn, bởi vì nó sẽ không đáp ứng được nhu cầu, nhưng chúng tôi thậm chí không thể đạt được cam kết đó. "
Ngân sách cũng đang giải quyết các tác động sức khỏe của bạo lực đối với phụ nữ bằng cách cung cấp 1,7 triệu đô la trong ba nămđể ngăn chặn việc huỷ hoặc cắt bộ phận sinh dục nữ.
Việc tài trợ sẽ hỗ trợ các phương pháp tiếp cận do cộng đồng dẫn dắt, một điều mà giám đốc điều hành của Trung tâm Đa văn hóa về Sức khỏe Phụ nữ, Tiến sĩ Adele Murdolo nói là rất quan trọng.
"Một sáng kiến thực sự thú vị mà tôi nghĩ là 104 triệu đô la đang được phân bổ cho Our Watch, tổ chức Quốc gia Phòng chống bạo lực gia đình v, và họ đã được phân bổ thêm quỹ để tham gia cụ thể vào các cộng đồng đa văn hóa về phòng chống bạo lực chống lại phụ nữ."
QUỹ này cũng sẽ hướng tới việc đào tạo các nhân viên y tế để giải quyết các tác động sức khỏe của việc cắt bỏ bộ phận sinh dục, một chương trình mà bác sĩ Murdolo cho biết tổ chức của bà đang thực hiện.
"Nhưng tôi nghĩ vấn đề mà chúng tôi gặp phải với việc phân bổ ngân sách là trừ khi họ xác định cụ thể rằng quỹ đó phân bổ dành cho các cộng đồng di cư hoặc các cộng đồng đa văn hóa, vì hầu hết thường chỉ một phần rất nhỏ trong số tiền đó dành cho các cộng đồng đa văn hóa, và trên thực tế nó nên vào khoảng 30% vì đó là tỷ lệ dân số. "