Tiếng còi, tiếng kèn vuvuzela và hơn 100.000 người biểu tình, tràn ngập khắp các con đường của thủ đô Belgrade của Serbia.
Một số người mô tả, đây là một trong những phong trào do sinh viên lãnh đạo lớn nhất ở châu Âu kể từ năm 1968, ít nhất 107.000 người đã đổ về trung tâm thành phố, để bày tỏ sự tức giận của họ đối với chính phủ.
Cùng với sinh viên, tài xế taxi, luật sư, học giả và thậm chí cả nông dân trên các chiếc xe máy cày, cũng xuống đường để đòi thay đổi.
Một tổ chức phi chính phủ của Serbia ước tính, có khoảng 275.000 đến 325.000, người tham dự cuộc biểu tình.
Người biểu tình Aleksa Cvetanovic cho biết bất kể kết quả thế nào, điều quan trọng là người dân Serbia phải đoàn kết.
“Tôi muốn thấy một sự thay đổi chế độ, nhưng đó là một viễn cảnh xa vời và sẽ khó để đạt được".
"Hôm nay chúng ta sẽ thể hiện sự bất đồng chính kiến của mình, để cho thấy có bao nhiêu người sẽ ở đó, để cho thấy chúng ta đang đấu tranh cho điều gì, cho một nhà nước bình thường, một nhà nước pháp quyền, không có tham nhũng, dối trá, áp lực truyền thông, đàn áp, trục xuất và tuyên án bất công".
"Chúng ta đang hy vọng điều tốt nhất và chuyện gì sẽ xảy ra, không ai biết”, Aleksa Cvetanovic.
Các cuộc biểu tình do sinh viên lãnh đạo nổ ra, để phản ứng lại vụ sập mái che bê tông khiến 15 người thiệt mạng, tại một nhà ga xe lửa ở phía bắc đất nước.
Nhiều người Serbia cho rằng, thảm kịch này là kết quả của nạn tham nhũng tràn lan của chính phủ và sự tắc trách trong các quy định về an toàn.
Đối với những công dân đã vỡ mộng với các chính trị gia và thể chế nhà nước, sự quyết tâm của sinh viên đã gây được tiếng vang.
“Kể từ khi sinh viên bắt đầu, tôi nghĩ rằng họ nên tiếp tục đi đến cùng, đến khi các điều kiện của họ được đáp ứng".
"Những yêu cầu của họ rất tốt, rất thông minh và mạch lạc, bởi vì họ đang đấu tranh thông qua việc giải quyết vụ việc mái che nhà ga, cũng như giải quyết cách chúng ta đã sống ở đất nước này, trong vài thập niên qua”, một công dân.
Đây là đỉnh điểm của các cuộc biểu tình hàng ngày kéo dài nhiều tháng và cuộc biểu tình quần chúng có thể thách thức Tổng thống theo chủ nghĩa dân túy của Serbia, là ông Aleksandar Vucic và chính phủ của ông ta.
Tuy nhiên, Tổng thống Vucic vẫn bất chấp yêu cầu của họ, đe dọa bất kỳ ai liên quan đến các vụ việc bất ổn, bằng cách bắt giữ và trừng phạt nghiêm khắc.
"Tôi nhắc lại chừng nào tôi còn sống, sẽ không có chính phủ chuyển tiếp, sẽ là một chính phủ gian lận vì không có cuộc bầu cử, bao gồm cả những kẻ tồi tệ nhất ở đất nước này, chỉ vì họ nghĩ rằng họ có sức mạnh trên đường phố”, Aleksandar Vucic.
Thế nhưng bất chấp những cảnh cáo về khả năng xảy ra xung đột giữa cảnh sát và những người biểu tình ủng hộ và phản đối chính phủ, cuộc biểu tình được mô tả là phần lớn diễn ra trong ôn hòa và không có vụ việc lớn nhỏ nào được báo cáo.
Sau 13 năm nắm quyền, các cuộc biểu tình hiện diễn ra gần như hàng ngày, đang thách thức quyền lực của chính phủ hơn bao giờ hết.
Bất chấp nhiều đơn từ chức, bao gồm cả đơn từ chức của Thủ tướng, sinh viên đang yêu cầu công bố tất cả các tài liệu liên quan đến việc tái thiết nhà ga và trừng phạt những người chịu trách nhiệm.
Vào cuối tháng 2, một cuộc khảo sát do ‘Trung tâm Nghiên cứu, Minh bạch và Trách nhiệm’ thực hiện cho thấy, 80 phần trăm người Serbia ủng hộ các yêu cầu của sinh viên.
Người biểu tình Kristina Petrovic cho biết’ điều quan trọng là mọi người ở Serbia đều biết những gì đang xảy ra.
“Tôi tin rằng sau sự kiện này, mọi người sẽ nhận thức rõ hơn về những gì đang diễn ra trong nước và tôi hy vọng chúng ta có thể tiếp cận được với mọi người rằng, mọi thứ sẽ tốt đẹp và cuộc sống chúng ta sẽ trở lại bình thường".
"Chúng tôi đang chờ đợi chính quyền phải chịu trách nhiệm về những gì đã xảy ra ở Novi Sad, vì tất cả là do sự vô trách nhiệm của các cơ quan nhà nước”, Kristina Petrovic.