Các nghiên cứu của Viện Deakin Alfred về vấn đề Công dân và Toàn cầu hóa ở Melbourne phát hiện thấy chi phí phải trả cho nạn phân biệt chủng tộc chiếm 3,6% tổng sản phẩm nội địa của Úc mỗi năm.
Cuộc nghiên cứu, được Ủy ban Nhân quyền Úc và VicHealth tài trợ một phần, đã cố gắng tính toán các chi phí y tế công cộng liên quan đến phân biệt chủng tộc.
Chi phí này bao gồm các bệnh tâm thần và hậu chấn thương tâm lý.
Cuộc nghiên cứu do Yin Paradies và Manuel Elias thực hiện phát hiện thấy cứ năm người Úc thì có một người đã từng bị phân biệt chủng tộc.
Cuộc nghiên cứu cho thấy nạn phân biệt chủng tộc đã cướp đi 285 ngàn năm sức khỏe so với 205 ngàn năm do hút thuốc.
Giáo sư Paradies nói rằng vấn đề phân biệt chủng tộc có thể khiến hệ thống y tế của Úc tốn kém nhiều hơn, đến 44,9 tỷ đô một năm.
"Chúng tôi tập trung vào một vài kết quả y tế cụ thể, chẳng hạn như sức khỏe tâm thần, rối loạn trầm cảm, lo lắng và các chứng rối loạn về tâm lý. Rõ ràng rằng phân biệt chủng tộc còn có thể gây ra những ảnh hưởng khác nhưng từ cuộc nghiên cứu của chúng tôi thì thấy rõ những chi phí cần phải chi trả cho các chứng rối loạn cụ thể kể trên."
"Vì vậy, về cơ bản, phân biệt chủng tộc là một hình thức của sự căng thẳng. Nó dẫn đến sức khỏe kém. Điều này đã được biết được nhiều năm."
"Nhưng những gì chúng tôi muốn bổ sung thêm trong cuộc nghiên cứu này là con số chính xác mà nạn phân biệt chủng tộc gây nên, chẳng hạn như cuộc sống của người dân bị suy giảm, những ảnh hưởng do họ bị trầm cảm v.v... Những gì chúng tôi làm là tạo mối liên kết giữa nạn phân biệt chủng tộc, như một hình thức của sự căng thẳng với những kết quả về sức khỏe ".
Giáo sư Paradies nói rằng các nghiên cứu cũng cho thấy chi phí về các vấn đề sức khỏe tâm thần trong hệ thống y tế của Úc ngày càng tăng.
"Cuộc nghiên cứu thật sự là một phần của mô hình rộng hơn trên toàn thế giới về tầm quan trọng ngày càng tăng của vấn đề sức khỏe tâm thần ở quy mô toàn cầu. Chúng tôi biết rằng, trong vòng 10 hoặc 15 năm nữa, trầm cảm sẽ là nguyên nhân lớn nhất gây ra những gánh nặng bệnh tật trên thế giới. Vì vậy, nó thực sự kéo theo nhiều sự quan tâm đến giữa thế kỷ này."
"Và chúng ta cũng biết rằng, đối với những thứ như hút thuốc thì nó sẽ giảm dần theo thời gian. Đã có những chiến dịch y tế công cộng hiệu quả, vì vậy hút thuốc sẽ giảm và gánh nặng bệnh tật nhìn chung do hút thuốc gây ra sẽ giảm dần theo thời gian. Những gì chúng ta chưa thực hiện đủ là cố gắng giải quyết những việc như phân biệt chủng tộc và các hình thức khác của sự căng thẳng tạo nên gánh nặng về sức khỏe tâm thần đang gia tăng."
Tuy nhiên, cuộc nghiên cứu này cũng kéo theo nhiều chỉ trích khi nó được công bố.
Giám đốc về chính sách của Viện Công vụ, ông Simon Breheny, cho rằng cuộc nghiên cứu này có quá nhiều yếu tố chính trị.
"Phân biệt đối xử chống lại một người vì lý do chủng tộc, trên cơ sở màu da hay sắc tộc của họ, rõ ràng là vô đạo đức. Tôi nghĩ rằng hầu hết người Úc sẽ chấp nhận điều đó. Và tôi không nghĩ rằng chúng ta cần nghiên cứu về ảnh hưởng của phân biệt đối xử để biết rằng đó là điều sai trái. Vì vậy, tôi nghĩ rằng đây thực sự là trường hợp của một chương trình nghị sự chính trị được đưa vào khoa học, và chúng ta luôn tránh chuyện như thế."
Ông Breheny đề nghị cuộc nghiên cứu có thể trình bày theo hướng phân biệt chủng tộc thật sự là một vấn đề về sức khỏe.
"Những nguy hiểm rõ rệt nhất từ cuộc nghiên cứu này là chúng ta đã bị lừa dối về tính chất nghiêm trọng của phân biệt chủng tộc tại Úc. Thực tế chúng ta là một đất nước rất cởi mở và khoan dung. Nếu bạn đã từng đi đến nhiều nơi trên thế giới thì bạn có thể thấy rằng hầu như không có nơi nào cởi mở và khoan dung như chúng ta ở đây. Vì vậy tôi nghĩ rằng điều này mang lại một hình ảnh sai lệch về hình ảnh nước Úc vào lúc này xét về mặt xã hội. Tôi nghĩ rằng đây là nguy hiểm lớn nhất từ cuộc nghiên cứu này."
Giáo sư Paradies đã bác bỏ những lời chỉ trích này.
"Chúng tôi đã nghiên cứu đề tài này chặt chẽ trong ba năm. Đây là con số mà chúng tôi có được từ quá trình nghiên cứu. Cuộc nghiên cứu cũng có những mặt hạn chế nhất định. Chắc chắn rằng cần nhiều cuộc nghiên cứu khác xem xét về các hình thức khác của sự căng thẳng góp phần vào kết quả sức khỏe này, và nhờ vậy vai trò của phân biệt chủng tộc có thể giảm đi hoặc tăng thêm, chúng tôi cũng chưa biết chắc."
"Có nhiều yếu tố khác và không phải tất cả những yếu tố đó đều đã được đề cập. Với tôi, khi mọi người nói rằng con số này nghe có vẻ quá lớn, thì nó không thực sự là một lời chỉ trích, mà nó quá mơ hồ. Nó không cho chúng tôi biết chúng tôi đã làm sai điều gì trong các phương pháp áp dụng của chúng tôi."
Giáo sư chuyên về vấn đề sức khỏe kinh tế của Đại học Queensland, ông Paul Frijters, cho biết các con số trong cuộc nghiên cứu này có thể lớn hơn con số thực tế.
Tuy nhiên, ông nói có thể chi phí cho nạn phân biệt chủng tộc vẫn có thể cao khi các yếu tố và tác động khác được xem xét.
"Mặc dù đây là con số rất cao, những gì các tác giả đã thực hiện là chỉ tập trung vào các chi phí y tế của phân biệt chủng tộc, và họ làm điều này về cơ bản bằng cách xem xét những người nói rằng họ cảm thấy bị kỳ thị, rồi tìm hiểu xem những người này sức khỏe có bị ảnh hưởng hay không."
"Vấn đề không phải là ở phương pháp áp dụng mà xét về khía cạnh khác, họ không nói về chi phí cho giáo dục, hoặc chi phí cho sự tự tin trong thế hệ tiếp theo, mà chi phí này có khả năng cũng sẽ rất lớn. Như vậy cũng có những lĩnh vực mà sự kỳ thị và phân biệt chủng tộc được biết đến ở các nước khác gây ra ảnh hưởng khá lớn, bởi vì như chúng ta biết đấy, nếu mọi người cảm thấy tâm trạng mệt mỏi bởi vì họ cảm thấy bị phân biệt chủng tộc, hay phân biệt đối xử thì bộ não của họ thực sự hoạt động kém hiệu quả. Và như vậy những con số chi phí này có thể sẽ tăng lên."
"Mặc dù tôi nghĩ rằng con số này là quá cao, nhưng nếu bạn nghiên cứu về mọi mặt do phân biệt chủng tộc gây ra thì chúng ta vẫn có thể đi đến một con số cao hợp lý."