Theo các nhà khoa học từ một nghiên cứu vừa được công bố, loài tinh tinh này ở Tây Phi đang sử dụng nhịp điệu đặc trưng trong tiếng trống của mình.
READ MORE

SBS Việt ngữ
Loài tinh tinh này đang lắng nghe âm thanh giọng nói, rồi phản ứng lại và đánh trống.
Nghiên cứu mới do một nhóm các nhà khoa học nhận thức và nhà sinh học tiến hóa thực hiện cho thấy, tinh tinh đánh trống theo nhịp điệu đều đặn khi chúng đập vào thân cây.
LISTEN TO

Nghiên cứu cho thấy loài tinh tinh đánh trống theo nhịp điệu 'giống như âm nhạc của con người'
SBS Vietnamese
05:53
Giáo sư Catherine Hobaiter, tác giả chính, đến từ khoa tâm lý học và khoa học thần kinh tại Đại học St Andrews, đã ghi lại video về tiếng trống của loài tinh tinh.
Các nghiên cứu trước đây cũng chỉ ra rằng, tinh tinh ở các vùng Tây và Đông Phi, có phong cách đánh trống đặc trưng riêng.
Giáo sư Hobaiter cho biết, có sự khác biệt rõ rệt về nhịp độ đánh trống.
"Những con tinh tinh sẽ đánh trống trên hầu như bất cứ thứ gì, và một số nhóm tinh tinh sống ở những nơi có rất ít cây hoặc chỉ có rễ chống nhỏ, nhưng nếu có cơ hội, những rễ chống của những cây này, loại cấu trúc hỗ trợ hình tam giác lớn và chúng sẽ nắm lấy chúng bằng một hoặc cả hai tay, và chúng sẽ đá chân ra khỏi chúng để có được những nhịp đập mạnh mẽ từ xa".
"Nhưng chúng cũng sẽ giống như ném một số nhịp tay và những thứ khác vào đó".
"Chúng thực sự có thể phát triển tốc độ đáng kinh ngạc của mình khi đánh trống, thực sự nhanh hơn nhiều, so với hầu hết những người đánh trống của con người, vì vậy chúng thực sự có nhịp độ cao, rất nhiều năng lượng và mỗi chiếc trống, mỗi tay trống tinh tinh đều có chữ ký riêng khi chúng đánh trống, vì vậy nếu tôi nghe thấy tiếng trống của một con tinh tinh, tôi biết đó là Fred hay Bob trong rừng”, Catherine Hobaiter.
Trong khi đó một phân tích mới về 371 trường hợp đánh trống của tinh tinh chứng minh rằng, tinh tinh rõ ràng chơi nhạc cụ của chúng là thân cây, với nhịp điệu đều đặn.
Nó phản ánh dữ liệu được thu thập, bởi một nhóm nghiên cứu quốc tế trong nhiều năm.
Nghiên cứu trên tạp chí Current Biology cho thấy, khả năng tạo ra nhịp điệu có từ trước tổ tiên chung cuối cùng của con người và tinh tinh, có niên đại hơn sáu triệu năm.
Khi chạy qua khu rừng rậm, những con tinh tinh này thường bám vào rễ cây lớn mọc trên mặt đất trong rừng nhiệt đới.
Đôi khi chúng đập vào rễ cây nhiều lần để tạo ra âm thanh tần số thấp, có thể nghe thấy từ một kí lô mét trở lên trong rừng.
Các nhà khoa học tin rằng tiếng trống là một hình thức giao tiếp từ xa, có lẽ là để cảnh báo những con tinh tinh khác về nơi một con tinh tinh đang chờ, hoặc hướng mà nó đang di chuyển như Giáo sư Hobaiter giải thích.
"Trước hết, điều này cho thấy rằng trong hành vi tự nhiên của chúng, khi chúng có thể thể hiện đầy đủ trong tự nhiên, chúng có khả năng tạo nhịp điệu, chúng sử dụng khả năng đó trong hành vi xã hội, trong giao tiếp xã hội, giống như chúng ta".
"Vì vậy, một trong những nhịp điệu là thứ mà chúng ta gọi là không đồng bộ, nó giống như máy đếm nhịp hoặc đồng hồ tích tắc. Đó là nhịp điệu rất đều đặn, đó là thứ mà tinh tinh ở Tây Phi sử dụng. Tinh tinh ở Đông Phi sử dụng các khoảng thời gian dài, ngắn, dài, ngắn, kiểu như, bạn biết đấy, nhịp, nhịp, khoảng cách nhịp, khoảng cách”, Catherine Hobaiter.
Theo các nhà khoa học, hành vi này không được quan sát thấy ở tinh tinh bên ngoài một cách tự nhiên.
Và Giáo sư Hobaiter cho biết, nhóm các nhà nghiên cứu đang cố gắng giải quyết câu hỏi về nguồn gốc của nhịp điệu.
"Một vài nghiên cứu đã được thực hiện trên vượn nuôi nhốt cho thấy rằng, thực ra chúng gặp rất nhiều khó khăn với nhịp điệu và có lẽ đó không phải là khả năng tự nhiên mà chúng có".
"Vì vậy, chúng tôi không chắc mình sẽ tìm thấy gì, nhưng chúng tôi muốn xem xét nó vì chúng tôi biết rằng, những chiếc trống này là một thành phần thực sự quan trọng trong đời sống xã hội của tinh tinh và cả nhịp điệu đó nữa, chúng tôi cần tìm ra một giải pháp cho câu đố về nguồn gốc của nhịp điệu".
"Như chúng ta không thừa hưởng từ tổ tiên xa xưa hơn và liệu nó có thực sự chỉ là thứ khiến con người trở thành con người hay không”, Catherine Hobaiter.
Theo Giáo sư Hobaiter, tiếng trống cũng có thể xác định được các cộng đồng tinh tinh khác và là một cách giao tiếp phong phú, trên những khoảng cách xa.
"Vì vậy, chúng có rất nhiều sự linh hoạt trong cách đánh trống của mình và điều đó mang lại cho chúng nhiều cơ hội để mã hóa mọi loại thông tin về người đang đánh trống, chúng ở đâu trong rừng, chúng hoạt động gì".
"Vì vậy, đó thực sự là một cách giao tiếp phong phú từ xa đối với chúng”, Catherine Hobaiter.