Kỷ niệm 20 năm Welcome Wall chào đón di dân đến Úc

21st September 2000The welcome wall in Darling Harbour(AAP PHOTO/Natalie Boog)

The Welcome Wall, in Darling Harbour, Sydney Source: AAP

Đã 20 năm kể từ khi Bảo tàng Hàng hải Quốc gia Úc ra mắt Bức tường chào đón di dân Welcome Wall nhằm kỷ niệm những câu chuyện của các di dân đến Úc. Họ là những di dân đầu tiên từng bị kết án ở Anh quốc cho đến các đợt di dân mới sau này. Tên của hàng ngàn người Úc đã được ghi khắc trên những mảng bằng đồng của bức tường này.


Kể từ khi ra mắt vào năm 1999, hơn 29.000 cái tên đến từ hơn 200 quốc gia đã được khắc trên bức tường ở Cảng Darling Harbourvà Vịnh Pyrmont Bay của Sydney.

Cả hai nơi này đều có ý nghĩa đặc biệt bởi đều là điểm đến ghi dấu chân của nhiều di dân đến Úc bằng tàu.

Người quản lý di dân của Bảo tàng Hàng hải Quốc gia , bà Kim Tao nói rằng bức tường chào đón di dân đại diện cho tất cả các thời đại lịch sử di cư của Úc.

"Trên bức tường có tên của những người bị kết án và những người định cư đầu tiên từ Anh quốc xen kẽ với người tị nạn châu Âu hoặc người tị nạn Đông dương. Ý tôi là có một cộng đồng tuyệt vời gồm các nhà nghiên cứu lịch sử gia đình ngoài kia và những gì chúng ta nhìn thấy đó là họ đang tìm kiếm một không gian để công nhận các tổ tiên của mình. Họ biên soạn tất cả các nghiên cứu này qua những tài liệu và thông tin được lưu trữ . Và chúng thực sự đã xây dựng lên một bức tranh hết sức đặc biệt này về lịch sử nước Úc.

Bà Tao cho biết mỗi câu chuyện được liên kết với mỗi bảng chữ khắc trên tường và mọi người có thể tìm đọc trực tuyến những câu chuyện chi tiết hơn đằng sau đó.
Điều tôi thường muốn nói về Welcome Wall-Bức tường Chào đón Di dân đó là mọi người đi di cư vì những lý do khác nhau và đến từ những nơi khác nhau nhưng điểm chung của họ đó là cảm giác hy vọng và tìm kiếm một tương lai tươi sáng hơn cho gia đình. Vì thế, điều này mang ý nghĩa kết nối văn hóa đa nguyên bất chấp những lý lẽ kia là gì.
Bảo tàng Hàng hải cũng giúp mọi người được biết thêm thông tin về tên tàu và ngày đến của các di dân có tên trên tường đồng thời vẽ nên một bức tranh phong phú hơn về mỗi nhân vật và hành trình của họ.

Một trong những di dân đến bằng tàu là Meie Barrow, người được khắc tên trên bức tường.

Sinh ra ở Estonia trong thế chiến thứ hai, gia đình cô định cư tại Úc vào năm 1948.

"Nghề nghiệp của tôi là chuyên gia lưu trữ và tôi biết rất nhiều người đã chết đi mà không có dấu tích. Tôi muốn gia đình của mình được nằm trong danh sách trên tường đó mãi mãi để nếu người thân và con cháu đến thăm, họ có thể xem ở đó. Chúng tôi đã ở Đức vào lúc kết thúc cuộc chiền và sau đó thì ở trong các trại tị nạn. Khi mọi người nhận thức được rằng người Eston không thể quay lại Estonia được nữa, họ bắt đầu tìm nơi khác để ở và Úc là nơi tốt nhất cho chúng tôi. Bởi vì Hoa Kỳ thì rất kén chọn và Canada chỉ muốn những người trẻ tuổi độc thân mạnh mẽ, nhưng nước Úc thì sẵn sàng đón nhận gia đình vì vậy chúng tôi đã đến Úc."

Hành trình di cư đến Úc của Uta Mahoney đã có một khởi đầu khá gập ghềnh.

Bà và gia đình di cư từ Đức vào năm 1958 sau khi sống sót từ vụ chìm tàu chở khách ở Na Uy khi đến Úc.

Trên đường đi từ Châu Âu đến Úc, con tàu bị đắm ở Ấn Độ Dương vào tháng 4 năm 1958, sau một vụ hỏa hoạn.

Một hành khách đã tử vong, nhưng cuối cùng Uta và gia đình bà đã tìm được cách để đến Úc.

Bà quyết định đưa tên mình lên tường, để thế hệ tương lai có thể đọc được câu chuyện của gia đình mình.

Bà Mahoney nói rằng cđã ó rất nhiều sự phân biệt chủng tộc đối với người Đức khi bà mới đến Úc bởi mối liên kết giữa họ với chiến tranh thế giới thứ hai.

"Tôi đã có một người bạn gái cùng lớp và khi bố mẹ cô ấy thấy chúng tôi đều là người Đức, cô ấy đã không được phép chơi với tôi nữa. Tôi đã là một đứa trẻ rất cô đơn. Và tôi không thể nói tiếng Anh, cả gia đình tôi cũng thế. Vì vậy, tôi đã phải dạy gia đình mình những gì tôi được học ở trường. Vì vậy, tôi e rằng đó không phải là khoảng thời gian vui vẻ cho lắm."

Các đài tưởng niệm di dân nổi tiếng khác bao gồm Bức tường danh dự của người nhập cư Hoa kỳ tại đảo Ellis ở New York cùng với các bức tường tưởng niệm khác ở Melbourne và Fremantle.

Các hội đồng địa phương cũng đang lên ý tưởng để phát triển ý thức công nhận trong cộng đồng của họ.

Bà Tao nói điều mà bức tường mang lại đó là nhấn mạnh vào những điểm tương đồng giữa các di dân.

"Điều tôi thường muốn nói về Bức tường Chào đón Di dân đó là mọi người đi di cư vì những lý do khác nhau và đến từ những nơi khác nhau nhưng điểm chung của họ đó là cảm giác hy vọng và tìm kiếm một tương lai tươi sáng hơn cho gia đình. Vì thế, điều này mang ý nghĩa kết nối văn hóa đa nguyên bất chấp những lý lẽ kia là gì."



Share