LISTEN TO

Nige đã chờ đợi 16 năm để đoàn tụ với vợ, bây giờ anh ấy sợ rằng họ sẽ không bao giờ đoàn tụ
SBS Vietnamese
08:52
Một lớp học nấu ăn đang diễn ra tại một quán cà phê nhỏ, ở vùng ngoại ô nhiều cây xanh Warrandyte của Melbourne.
Đầu bếp Nigethan Sithirasegaram, được bạn bè và gia đình gọi là 'Nige', đang chuẩn bị một bữa tiệc từ quê hương Sri Lanka của mình.
READ MORE

SBS Việt ngữ
Đối với người đàn ông 49 tuổi này, nấu ăn là một sự kết nối quan trọng với nền văn hóa Tamil của anh.
“Tôi sẽ dạy nấu món cà ri cừu, một trong những món cà ri mang tính biểu tượng ở Sri Lanka và tôi cũng nấu món cà ri củ cải đường và cả raita, cơm, một bữa ăn hoàn chỉnh".
"Khi tôi nấu ăn ở đây, thực sự tôi rất tự hào vì mọi người đều thích đồ ăn của tôi”, Nige.
Và điều đó có ý nghĩa rất lớn đối với Nige, người đã chạy trốn khỏi Sri Lanka vào năm 2009, khi cuộc nội chiến kết thúc, bỏ lại người vợ và con trai nhỏ.
“16 năm, gần 16 năm tôi rời xa vợ tôi".
"Mỗi ngày đều rất đau khổ và đau đớn, tôi đang đấu tranh và cũng hoảng loạn, tôi muốn gia đình luôn ở bên tôi”, Nige.
Là một người Tamil, Nige lo sợ rằng anh không bao giờ có thể trở về Sri Lanka, hiện anh có thị thực bảo vệ vĩnh viễn tại Úc và đã nộp đơn xin thị thực vợ chồng, cho vợ anh là Thusa, người vẫn ở Sri Lanka.
“Một thời gian rất khó khăn, vợ tôi hỏi tôi mỗi ngày 'khi nào anh đưa em sang Úc?'.
"Điều đó rất đau đớn đối với tôi và cũng đau buồn đối với cô ấy”, Nige.
Nhập cư là một vấn đề bầu cử nóng hổi, cả hai phe chính trị đều dự đoán tỷ lệ di cư sẽ giảm và ngân sách liên bang dự đoán lượng di cư ròng là 260.000 người, trong năm tài chính tiếp theo.
Trong khi đó Liên đảng cam kết cắt giảm thêm 100.000 lượt di cư trong hai năm.
Phó giám đốc điều hành Trung tâm Tài nguyên Người tị nạn là Jana Favero.
“Thật sự đáng thất vọng, điều chúng ta nên làm là tăng cường lòng nhân đạo, sự hào phóng và lòng trắc ẩn của mình".
"Đây thực sự là một chiến thuật được các chính trị gia sử dụng, để gây ra nỗi sợ hãi và chia rẽ”, Jana Favero.
Theo UNHCR, với gần 140 triệu người phải di dời trên toàn thế giới, Jana Favero kêu gọi cam kết sớm hơn, để tăng lượng người tị nạn nhân đạo của Úc, lên 27.000 người.
“Úc có thể và nên làm nhiều hơn nữa để tăng lượng người tị nạn nhân đạo của chúng ta, nhằm ứng phó với các thảm họa toàn cầu đang xảy ra trên khắp thế giới, nếu bạn xem những gì đang xảy ra ở Gaza, Yemen, Sudan".
"Chúng tôi đã có nhiều cuộc trò chuyện với chính quyền Albanese, về cam kết tăng số người tị nạn lên 27 ngàn người, nhưng chỉ có 20 ngàn người thôi".
"Con số này là không đủ và chúng ta nên làm nhiều hơn nữa, và cảm thấy rằng con số thực sự phải là 50 ngàn người”, Jana Favero.
Đối với Nige, người lo lắng hàng ngày về sự an toàn của vợ mình, thì thời gian chờ đợi dài đằng đẵng là một cực hình.
“Điều đó thực sự giết chết trái tim tôi".
"Tôi hiểu tình hình, một người phụ nữ độc thân sống sót ở Sri Lanka, ở phía đông hoặc phía bắc thực sự rất khó khăn, vì vậy tình huống đó đối với vợ tôi thật đau lòng”, Nige.
Là một người Tamil sinh ra ở phía đông Sri Lanka, Nige lớn lên trong bối cảnh xung đột, giữa lực lượng chính phủ và Hổ Tamil đang diễn ra, những ký ức đầu tiên của anh là chạy trốn khỏi bạo lực.
“Cả cuộc đời tôi là chiến tranh, bom đạn và thảm họa triền miên".
"Tôi là người Tamil, vì vậy họ nghi ngờ tôi và sau đó là cố gắng bắt cóc".
"Tôi đã thấy rất nhiều dụng cụ tra tấn, rất nhiều thường dân bắt cóc và bị giết trên đường phố với nhiều xác chết".
"Đó là lý do tại sao tôi có thể trốn thoát khỏi Sri Lanka, mà không có vợ và con trai của mình”, Nige.
Vào cuối chiến tranh và lo sợ cho tính mạng, Nige đã trốn sang Singapore và sau đó là Malaysia, những gì tiếp theo là một chuyến đi thuyền 46 ngày kinh hoàng đến Úc.
“Nhiên liệu không đủ, đã hết và thuyền cũng rất cũ bằng gỗ".
"Cũng có bão rất lớn và biển động, có rất nhiều người bị say sóng".
"Cuối cùng, lực lượng biên phòng Úc đưa tôi đến đảo Christmas”, Nige.
Nige đã dành sáu năm tiếp theo, tại nhiều trại giam khác nhau của Úc.
“Trại giam rất khó khăn vì chúng tôi không thể ra ngoài".
"Tôi thực sự vật lộn với trại giam trong sáu năm về mặt tinh thần và thể chất”, Nige.
Tại Trung tâm giam giữ di trú Melbourne ở Broadmeadows năm 2014, Nige đã gặp người sáng lập quán cà phê Derek Bradshaw và mối liên hệ này đã thay đổi cuộc đời anh mãi mãi.
“Chúng tôi có một ngôi nhà ở phía sau quán cà phê, mà chúng tôi quyết định rằng chúng tôi muốn sử dụng, để cố gắng hỗ trợ mọi người có được sự khởi đầu mà họ rất cần, sau khi ra khỏi trại giam".
"Và Nige tiếp tục nấu ăn và đó là lúc chúng tôi bắt đầu tổ chức tiệc Tamil”, Derek Bradshaw.
10 năm sau, cả hai vẫn là bạn tốt và vào năm 2023, Derek Bradshaw đã xin được thị thực du học cho con trai của Nige là Ruksi.
Được đoàn tụ với cha là một ngày, mà cậu thiếu niên sẽ không bao giờ quên.
“Chạm vào và ôm ông ấy, tất cả cảm xúc đó đều dành cho cha tôi".
"Giống như cảm giác ngoài đời thực, trước mắt tôi và tôi có thể cảm nhận được điều đó, đây chính là cha tôi”, Nige.
Đó cũng là khoảnh khắc tuyệt vời, đối với Derek Bradshaw.
“Khi chúng tôi đón Ruksi từ sân bay, cháu nhìn tôi và nói đây là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời, và xin lỗi, cháu sẽ xúc động".
"Nhưng là một người cha của 4 đứa trẻ, tôi không thể tưởng tượng được chấn thương và nỗi đau, mà Nige đã trải qua”, Derek Bradshaw.
Nige và con trai Ruksi hiện sống ở phía bắc Warrandyte được miễn phí tiền thuê nhà, nhờ vào sự hào phóng của một cặp vợ chồng địa phương, là Reg Ellery và Olive Aumann.
“Con cái chúng tôi đã rời nhà, Nige đã sống với chúng tôi từ năm 2016".
"Anh ấy là một người đàn ông tuyệt vời và con trai anh ấy là một chàng trai trẻ cũng tuyệt vời không kém”, Olive Aumann.
Còn Nige và Derek Bradshaw tiếp tục tổ chức tiệc Tamil, tại quán cà phê ‘Now and Not Yet’, gây quỹ để tái định cư những người tị nạn.
“Khi bạn nghe những câu chuyện và hiểu được những hoàn cảnh bi thương mà họ trốn thoát, đó là nội chiến và diệt chủng, những thứ mà nếu ở trong những tình huống đó, chúng ta chắc chắn sẽ chạy trốn".
"Tôi tự hào rằng không gian cộng đồng thiêng liêng này, đã trở thành một không gian mà mọi người cảm thấy được yêu thương khi bước qua cánh cửa, rằng mọi người đến đây và kết nối với những người khác”, Derek Bradshaw.
Nige cũng đang làm việc tại một viện dưỡng lão, trong khi chờ cấp thị thực cho vợ mình.
Jana Favero cho biết, Trung tâm Tài nguyên Người xin tị nạn đã hỗ trợ hơn 7 ngàn người tìm kiếm sự an toàn.
“Chúng ta cần đầu tư vào việc đoàn tụ gia đình, để mọi người có thể ở bên gia đình của họ".
"Câu chuyện đó vô cùng buồn và điều đáng buồn là đoàn tụ gia đình, có thể sẽ là một lãnh vực bị cắt giảm, điều này sẽ hoàn toàn tàn phá không chỉ đối với cá nhân đó, mà còn đối với hàng chục ngàn người khác đang chờ đợi, để được đoàn tụ với gia đình của họ”, Jana Favero.
READ MORE

"Nhập cư cũng kỳ thị"
Hiện tại, tất cả những gì Nige có thể bám víu là hy vọng.
“Quá trình này mất rất nhiều thời gian, tôi không biết lý do là gì và vẫn không biết mình sẽ phải chờ bao lâu".
"Mỗi ngày đều đau đớn, nhưng tôi tin rằng một ngày nào đó, tôi và vợ sẽ đoàn tụ ở Úc”, Nige.